福晋有喜:爷,求不约(清穿之十福晋她又忽悠人)解读:
yáng yì yún wú xiá zài qù lǐ huì xiǎo hé shàng sān rén , tā de zhè yī xià shì nèi wài jiē shāng
“ zài zhè ér yě néng zuò ! wǒ yǐ jīng děng bù jí le !” wǒ xiào zhe dào
kě shì , yà héng de mù guāng kàn xiàng le tuō ní ,“ tuō ní , nǐ yīng gāi zhī dào zěn me chǔ lǐ zhè jiàn shì qíng , rú guǒ méi yǒu ràng wǒ mǎn yì , hòu guǒ zì fù
yīn wèi tā men gēn běn méi yǒu liú xià fèng xì , ér bù lǎng què kě yǐ yìng shēng shēng dì sī pò kōng jiān , sī kāi yī tiáo fèng xì
suī rán sān yán liǎng yǔ , kě qí zhōng xīn suān zhī chù , pà shì jǐ tiān jǐ yè yě shuō bù wán
“ lǎo tóng xué wǒ men qù nà biān zuò zuò xù xù jiù , wǒ gěi nǐ jiè shào wǒ jiě rèn shí ~” wěi niáng shén shén mì mì shuō dào
yīn wèi shén zhǔ qiáng zhě de líng hún sàn fà chū shén wēi , yǔ xīng qiú běn yuán de cí chǎng , huì hù xiāng fā shēng pái chì
yán luò yī yīng le liǔ fū rén de diàn huà , bàn gè xiǎo shí zhī hòu , sī jī de chē jiù zài wài miàn jiē tā le
zhì cǐ yáng yì yún cái duì qiū ér dào :“ qiū ér zǒu ba , guò qù jiàn jiàn xuě xiāng huó ní qiū , tā men yǐ qián yě jiàn guò nǐ
“ shì bú shì xuè kǒu pēn rén , nǐ bǎ nǐ yī fú tuō xià lái ràng wǒ men kàn kàn bù jiù zhī dào le ! yì bān dé le méi dú de rén , bèi hòu dōu huì yǒu hěn duō de pí zhěn